Contact

Chủ Nhật, 17 tháng 8, 2014

Huỳnh Hữu Võ: Hãy trả lại thơ cho tôi!

Ở thị trấn Phan Rí Cửa (huyện Tuy Phong, tỉnh Bình Thuận) có một nhà thơ tuổi ngoài sáu mươi tên Huỳnh Hữu Võ. Thơ anh được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc nhưng ít ai nhớ đến bản quyền.
Năm 1993, trong cuộc thi thơ do tuần báo Văn Nghệ TPHCM tổ chức, Huỳnh Hữu Võ gây nên sự kiện thi ca thú vị: toàn quốc có 2.750 tác giả gửi 23.163 bài thơ dự thi, tỉnh Bình Thuận có 76 tác giả gửi 760 bài thơ và được chọn vào sơ chung khảo 16 bài, thì Huỳnh Hữu Võ đã chiếm 10 bài với 2 bút danh.
Nhà thơ Huỳnh Hữu Võ

Tuy anh không được chấm giải vì phạm quy nhưng nhiều bài thơ của anh đã được nhiều người làm thơ, các nhà phê bình và người đọc tán thưởng.
Trong 10 bài thơ năm đó, bài Nhịp võng đưa tình của Huỳnh Hữu Võ làm theo thể lục bát là một trong ít thơ lục bát hay còn đọng lại trong lòng người yêu thơ.
Bài thơ này về sau được nhiều nhạc sĩ phổ nhạc, chắp cánh cho lời thơ bay xa nhưng trên bìa nhiều băng đĩa chỉ giới thiệu tên nhạc sĩ, còn phần lời không thấy tên nhà thơ.
Ví dụ: Trong album Hương Lan - Điệu buồn phương Nam của Cty TNHH VH Nghệ thuật Hoàng Đỉnh sản xuất năm 2000, bài Võng đưa tình cũ chỉ đề tên nhạc sĩ Tiến Luân.
Không có tên, tất nhiên không có… tiền tác quyền tuy có hơn 20 băng đĩa nhạc sử dụng các bản nhạc phổ thơ Huỳnh Hữu Võ trong mấy năm qua (không tính băng đĩa sản xuất ở hải ngoại đều không giới thiệu tác giả phần lời).
Chỉ có nhạc sĩ Vũ Hoàng, người phổ các bài thơ Giọt buồn, Đà Lạt Em và Anh có ghé Phan Rí Cửa thăm Huỳnh Hữu Võ 2 lần và đưa cho anh 400.000 đồng gọi là nhuận bút thơ. Còn Trung tâm Bảo vệ quyền tác giả có chuyển cho anh 81.000 đồng mà trung tâm thu được từ một băng đĩa karaoke.
Hiện tại nhà thơ Huỳnh Hữu Võ rất nghèo, vợ chồng anh sống nhờ trong một ngôi chùa và kiếm sống bằng xe bánh mì. Anh lại mắc bệnh tim nặng có nguy cơ đột quị rất cao.
Tất nhiên anh làm thơ không phải để kiếm tiền… mua bánh mì hay mua thuốc trị bệnh. Anh chỉ muốn thơ của anh hãy trả lại cho anh.
Anh tâm sự : “Các nhạc sĩ đã thổi vào thơ tôi chút nồng nàn, lung linh cho lời thơ bay cao bay xa, nhưng hãy vui lòng chonhà thơ được đứng tên chung với nhạc sĩ”.

Xa quê hương nhớ mẹ già.

Một góc chợ Phan Rí Cửa

Thứ Tư, 27 tháng 2, 2013

Phan Rí Cửa vào xuân (27/01/2013)

Mùa xuân, khi những cơn gió mặn mòi thổi vào từ phía biển cũng là lúc những con thuyền, sau một năm dài lênh đênh trên biển đã nằm lim dim trên cảng cá, còn những ngư dân thì vội vã trở về, cùng gia đình hối hả chuẩn bị đón một cái Tết Nguyên đán đầm ấm, sum vầy. Vòng quay đó, cũng như vòng quay muôn thủa của trời đất nhưng bao đời nay, với những người dân Phan Rí Cửa (Tuy Phong, Bình Thuận) thì vẫn luôn luôn mới mẻ và rộn ràng, luôn mang đến những hương vị vô cùng hạnh phúc.

Một góc biển Phan Rí Cửa


Theo những chuyến tàu xe, tôi đã nhiều lần đi qua thị trấn nhỏ bé ấy nhưng dừng lại, chầm chậm lang thang trên những con đường thẳng tít tắp, lân la bên những lu nước mắm thơm lừng hương cá cơm, ngắm những cành mai vàng cằn cỗi nhưng rực rỡ ngay trước thềm mùa xuân, đón từng cơn gió đang từ phía biển thổi vào phơi phới thì đây mới là lần đầu tiên.

Thứ Sáu, 28 tháng 9, 2012

Ra khơi là lỗ

Giá xăng dầu tăng “chóng mặt” trong mấy ngày qua đã đẩy chi phí ra khơi đánh bắt tăng cao. Nhiều ngư dân đành kéo thuyền lên bờ… phơi nắng, số ngư dân cố gắng bám biển thì canh cánh nỗi lo lỗ vốn.

 Nhiều ngư dân ở miền Trung ngậm ngùi để tàu neo đậu, vì ra khơi sẽ bị lỗ Ảnh: KỲ NAM

Chiều 18-8, cảng cá thị trấn Phan Rí Cửa (huyện Tuy Phong - Bình Thuận) khá lặng lẽ. Hàng trăm chiếc tàu, thuyền neo đậu chật ních nhưng không một bóng người. Tất cả đã nằm bờ gần một tháng qua.

Tôm hùm “vàng” trên biển Phan Rí

Tôi gặp Trần Văn Thành, 40 tuổi, khu phố Hải Tân 1, thị trấn Phan Rí Cửa, khi anh vừa từ biển giũ tôm vào. “Trúng được bao nhiêu con?”, tôi xáp tới bắt chuyện. Áp hai bàn tay xoa xoa lên khuôn mặt, anh cười rạng rỡ: “Bắt được vài chục con đã thấy “ngon ăn”. Vừa “trúng” tới 180 con”.



Lão ngư Lê Văn Sơn cho biết, từ tháng 10 đến tháng chạp hàng năm là thời điểm xuất hiện tôm hùm giống. Năm nay gió bấc thổi mạnh, “gom” con tôm hùm giống về dày hơn. Ai cũng ùn ùn kéo nhau ra biển giũ lưới bắt tôm hùm. Người trúng chừng vài chục “chú” coi như có bạc triệu bỏ túi. Vùng biển mang lại sự đổi đời cho người dân Phan Rí Cửa là khu vực biển Hòa Phú - Hòa Thắng. Nơi này hình cong lưỡi liềm, có rạn san hô là nơi rất thích hợp cho loài tôm hùm trú ngụ, sinh sản. Suốt chiều dài hơn chục cây số dọc theo bờ, phao xốp nổi lềnh bềnh, phía dưới giăng đùm lưới, làm cho mặt biển như trận đồ thủy chiến.

Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012

Lễ hội Giỗ tổ Hùng Vương tại Phan Rí Cửa

Trong hai ngày 11 và 12 tháng 4 (nhằm ngày mùng 9 và mùng 10 tháng 3 Âm lịch) Thị trấn Phan Rí Cửa (huyện Tuy Phong) long trọng tổ chức lễ giỗ Quốc tổ Hùng Vương và đón nhận Bằng xếp hạng cấp Tỉnh di tích kiến trúc nghệ thuật đền thờ Hùng Vương – Phan Rí Cửa. Muine Media đã có mặt ghi nhận diễn biến của sự kiện đặc biệt này


Sáng 11/4, thị trấn Phan Rí Cửa trở nên tưng bừng. Trên các đường tràn ngập bầu không khí rộn ràng vui tươi. Từ các cơ sở thờ tự, đình miếu, trường học… những đoàn rước với cờ xí, trống kèn, lần lượt tiến về trụ sở UBND thị trấn. Những tâm hồn rạo rực đón mừng một sự kiện quan trọng.



Đây là ngày vui chung của cả địa phương, bởi Phan Rí Cửa chính thức được đón nhận bằng xếp hạng cấp Tỉnh di tích Kiến trúc nghệ thuật đền thờ Hùng Vương – một di tích tâm linh gắn bó với nhân dân địa phương trải qua gần thế kỷ. Buổi lễ có sự hiện diện của ông Nguyễn Ngọc Hạnh – phó giám đốc Sở Văn hóa – Thể thao và Du lịch tỉnh Bình Thuận, ông Lê Ngọc Sanh – Phó chủ tịch UBND huyện Tuy Phong, lãnh đạo chính quyền sở tại cùng đông đảo các tầng lớp nhân dân thị trấn Phan Rí Cửa.

Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012

Về Phan Rí, đi câu tôm tích bằng... đá


Đây là lần đầu tiên tui về Phan Rí kể từ khi ngoại mất. Tuy không lâu nhưng cũng đủ để tui nhận thấy nhiều sự khác biệt của vùng đất nắng gió bạt ngàn này.

Phan Rí quê tui giờ đây đã có quán bar, đã có những nhà hàng tiệc cưới không sang trọng như chốn thành thị những cũng đầy đủ “món ăn chơi” hoành tráng đủ làm toát lên không khí trang trọng, vui tươi trong ngày trọng đại. Những nam thanh nữ tú Phan Rí giờ đây đã không còn tụm năm tụm bảy một góc nhà thờ rôm rả về những ước mơ, dự định tương lai. Những góc nhà không còn chìm trong bóng tối mù mịt mặc dù kim đồng hồ chỉ mới điểm con số 8. Thay vào đó, họ lân la suốt khắp các quán café, quán bar, bida đến tận gần nữa đêm chỉ để tám xàm về những câu chuyện vu vơ lượm lặt đâu đó.



Một góc quê tui.

Còn nhớ năm nào về đây một hai đòi đi xe ngựa cho bằng được. Đây là phương tiện vận chuyển giống như xe lam. Nhất là các bà, các chị buôn bán ở chợ là những người thường dùng loại phương tiện này nhất. Chính vì thế mà xe ngựa không được sạch cho lắm nhưng tui vẫn thích đi. Mà có đi đâu xa, chưa đầy 2 cây số xuống dưới chợ roài quay về chỉ để nghe tiếng vó ngựa lách cách. Nhưng hôm nay, xe ngựa chỉ dùng để chở… than, hàng hóa là chính, dường như người ta không di chuyển bằng phương tiện này nữa rồi. Ngoài kia là những chiếc xe gắn máy, xe tay ga lao vun vút qua cánh đồng lúa xanh mơn mởn hai bên đường quốc lộ.