Trong hai ngày 11 và 12 tháng 4 (nhằm ngày mùng 9 và mùng 10 tháng 3 Âm lịch) Thị trấn Phan Rí Cửa (huyện Tuy Phong) long trọng tổ chức lễ giỗ Quốc tổ Hùng Vương và đón nhận Bằng xếp hạng cấp Tỉnh di tích kiến trúc nghệ thuật đền thờ Hùng Vương – Phan Rí Cửa. Muine Media đã có mặt ghi nhận diễn biến của sự kiện đặc biệt này
Sáng 11/4, thị trấn Phan Rí Cửa trở nên tưng bừng. Trên các đường tràn ngập bầu không khí rộn ràng vui tươi. Từ các cơ sở thờ tự, đình miếu, trường học… những đoàn rước với cờ xí, trống kèn, lần lượt tiến về trụ sở UBND thị trấn. Những tâm hồn rạo rực đón mừng một sự kiện quan trọng.
Đây là ngày vui chung của cả địa phương, bởi Phan Rí Cửa chính thức được đón nhận bằng xếp hạng cấp Tỉnh di tích Kiến trúc nghệ thuật đền thờ Hùng Vương – một di tích tâm linh gắn bó với nhân dân địa phương trải qua gần thế kỷ. Buổi lễ có sự hiện diện của ông Nguyễn Ngọc Hạnh – phó giám đốc Sở Văn hóa – Thể thao và Du lịch tỉnh Bình Thuận, ông Lê Ngọc Sanh – Phó chủ tịch UBND huyện Tuy Phong, lãnh đạo chính quyền sở tại cùng đông đảo các tầng lớp nhân dân thị trấn Phan Rí Cửa.
Thứ Năm, 27 tháng 9, 2012
Thứ Tư, 25 tháng 4, 2012
Về Phan Rí, đi câu tôm tích bằng... đá
Đây là lần đầu tiên tui về Phan Rí kể từ khi ngoại mất. Tuy không lâu nhưng cũng đủ để tui nhận thấy nhiều sự khác biệt của vùng đất nắng gió bạt ngàn này.
Phan Rí quê tui giờ đây đã có quán bar, đã có những nhà hàng tiệc cưới không sang trọng như chốn thành thị những cũng đầy đủ “món ăn chơi” hoành tráng đủ làm toát lên không khí trang trọng, vui tươi trong ngày trọng đại. Những nam thanh nữ tú Phan Rí giờ đây đã không còn tụm năm tụm bảy một góc nhà thờ rôm rả về những ước mơ, dự định tương lai. Những góc nhà không còn chìm trong bóng tối mù mịt mặc dù kim đồng hồ chỉ mới điểm con số 8. Thay vào đó, họ lân la suốt khắp các quán café, quán bar, bida đến tận gần nữa đêm chỉ để tám xàm về những câu chuyện vu vơ lượm lặt đâu đó.
Một góc quê tui.
Còn nhớ năm nào về đây một hai đòi đi xe ngựa cho bằng được. Đây là phương tiện vận chuyển giống như xe lam. Nhất là các bà, các chị buôn bán ở chợ là những người thường dùng loại phương tiện này nhất. Chính vì thế mà xe ngựa không được sạch cho lắm nhưng tui vẫn thích đi. Mà có đi đâu xa, chưa đầy 2 cây số xuống dưới chợ roài quay về chỉ để nghe tiếng vó ngựa lách cách. Nhưng hôm nay, xe ngựa chỉ dùng để chở… than, hàng hóa là chính, dường như người ta không di chuyển bằng phương tiện này nữa rồi. Ngoài kia là những chiếc xe gắn máy, xe tay ga lao vun vút qua cánh đồng lúa xanh mơn mởn hai bên đường quốc lộ.
Chủ Nhật, 8 tháng 5, 2011
Mùa cá cơm Phan Rí Cửa
Phan Rí Cửa là thị trấn ven biển nghèo của huyện Tuy Phong, Bình Thuận. Và cũng như hầu hết các địa phương ở miền Trung khác, nơi đây quanh năm chỉ có gió, cát. Người dân từ bao đời đã gắn bó đời mình với những chuyến biển, với những lần ra khơi và cập bến. Ngư dân nghèo, không có tiền đầu tư những chuyến đánh bắt xa bờ nên mọi người đa phần chỉ đi biển theo ngày, nghĩa là chiều đi sáng mai về. Cuộc sống vì thế khá bấp bênh và cả năm chỉ trông chờ vào vụ cá cơm mà thôi.
Thứ Hai, 4 tháng 4, 2011
Mưu sinh nghề nhặt vỏ sò
Dọc tuyến đường đồi dương từ Phan Rí Cửa ra Chí Công và từ Chí Công ra Gành Rái, trước đây có khá nhiều vỏ sò được đổ hai bên đường gây ô nhiễm môi trường và làm mất mỹ quan đô thị. Ấy vậy mà, nhiều phụ nữ ở xã Chí Công đã mưu sinh từ những vỏ sò bỏ đi đó.
Gần 8 giờ sáng, cái nắng tháng 4 đã bắt đầu làm cho người ta có cảm giác nóng bức khó chịu. Vậy mà chị Nguyễn Thị Thanh (Chí Công) đầu đội nón lá, mồ hôi nhễ nhãi vẫn cặm cụi, cần mẫn nhặt từng vỏ sò ven đường. Thấy lạ, tôi lân la đến hỏi chuyện thì mới biết, những vỏ sò bỏ đi này cũng mang lại cho người ta thu nhập kha khá. Mỗi sáng, chị đều ra bãi sò được đổ dọc đồi dương và làm công việc hàng ngày: nhặt vỏ sò.
Gần 8 giờ sáng, cái nắng tháng 4 đã bắt đầu làm cho người ta có cảm giác nóng bức khó chịu. Vậy mà chị Nguyễn Thị Thanh (Chí Công) đầu đội nón lá, mồ hôi nhễ nhãi vẫn cặm cụi, cần mẫn nhặt từng vỏ sò ven đường. Thấy lạ, tôi lân la đến hỏi chuyện thì mới biết, những vỏ sò bỏ đi này cũng mang lại cho người ta thu nhập kha khá. Mỗi sáng, chị đều ra bãi sò được đổ dọc đồi dương và làm công việc hàng ngày: nhặt vỏ sò.
Nhãn:
Bình Thuận,
Phan Rí Cửa,
Tuy Phong
Ai về Phan Rí đi xe ngựa
Một buổi sớm mai, trên con đường trở về Phan Rí, tiếng vó ngựa gõ nhịp sao mà rất đổi thân quen. Tìm trong ký ức, tôi chợt nhớ mấy câu thơ trong bài “Ngày trở lại Phan Rí” của Huỳnh Hữu Võ tặng bạn là nhà văn Đoàn Thạch Biền: “Tôi về Phan Rí đi xe ngựa. Qua cầu, qua cầu đến làng Chăm. Chiêm nữ đội vò đi lấy nước. Dưới đồi đồng lúa trải mênh mông”. Câu thơ của Huỳnh Hữu Võ đã đánh thức một thời hoài niệm về xe ngựa Phan Rí. Thế là tôi đã đi tìm...
Nhãn:
Bình Thuận,
Phan Rí Cửa,
Tuy Phong
Thứ Ba, 15 tháng 3, 2011
“Cối xay gió” cung cấp điện
Đó là những máy phát điện nhờ vào sức gió của Nhà máy Phong điện 1 do Công ty CP Năng lượng tái tạo VN (REVN) làm chủ đầu tư.
Những tuôcbin cuối của 20 máy phát điện (giai đoạn 1) vừa được lắp ráp xong trên vùng duyên hải Nam Trung bộ tràn trề nắng và gió. Quá trình lắp ráp một trụ điện gió được tiến hành như sau: xây dựng trụ móng bêtông cốt thép nặng 800 tấn, lắp bốn đốt tháp thành một trụ cao 85m, tuôcbin được cẩu lên ráp vào đầu trụ tháp, ba cánh quạt (dài 37,5m, nặng 5,5 tấn/cánh) được lắp vào đầu “hup” dưới mặt đất, sau đó được hai cần cẩu 500 tấn nâng lên ráp vào đầu tuôcbin.
Thứ Năm, 17 tháng 2, 2011
Nước khoáng Vĩnh Hảo - sự khác biệt độc đáo
Thông tin dịch vụ - Hơn 80 năm có mặt trên thị trường, thương hiệu nước khoáng đóng chai Vĩnh Hảo đã tạo được một vị trí vững chắc trong tâm trí của bao thế hệ người tiêu dùng.
Ngày nay, nước khoáng Vĩnh Hảo đã có mặt khắp mọi nơi và đang được lớp trẻ hiện đại đón nhận nồng nhiệt bởi chất lượng tuyệt vời.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)